Tôi sốc khi liên tục bị bạn bè dè bỉu, gia đình thất vọng vì yêu đối tác của công ty: Lý do nghiệt ngã

Không ngờ tình yêu này lại mang đến cho tôi nhiều sóng gió đầu đời tới vậy.

Tôi năm nay 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học và may mắn tìm được một công việc marketing khá ổn – không quá cao sang nhưng đủ để ổn định sau những tháng ngày học tập miệt mài và chờ đợi đầu ra. Tôi hít một hơi thật sâu mỗi sáng khi đi làm, tự nhủ: "Cuộc đời mới chỉ bắt đầu".

Rồi tôi gặp anh – 40 tuổi, trưởng phòng ở công ty đối tác. Anh cao ráo, chững chạc, ăn nói nhẹ nhàng có duyên, và nổi bật nhất là sự sâu sắc trong cách anh lắng nghe. Chúng tôi bắt đầu bằng những cuộc trao đổi công việc, rồi dần, những tin nhắn hỏi thăm thắt lòng, những buổi cafe đầu ngày trở nên thân thuộc.

Một ngày nọ, anh nhớ không chỉ món bánh mì ốp la tôi thích vào buổi sáng, mà còn nhắc tôi mang áo khoác mỏng khi trời chuyển gió. Lần đầu anh động viên tôi trước một dự án lớn, tôi chợt thấy lòng nhẹ bẫng. Tôi nhận ra, chưa từng người trẻ hơn trung bình bạn cùng tuổi nào từng tinh tế đến vậy.

Tôi sốc khi liên tục bị bạn bè dè bỉu, gia đình thất vọng vì yêu đối tác của công ty: Lý do nghiệt ngã - Ảnh 1.

(Ảnh minh hoạ)

Nhưng rồi, ánh mắt ngoài đường phố, ngoài quán cà phê, hay cách bạn bè bàn tán khiến tôi giật mình. Họ nói tôi "nhờ anh ấy có điều kiện". Có người lầm tôi là thư ký khi anh đưa tôi đến họp mặt. Tôi cười, nhưng tim lại chùng xuống. Tại sao khi ở bên anh tôi thấy ấm áp và yên tâm, thì lại bị nhìn bằng đôi mắt đầy hoài nghi

Gia đình tôi thì phản ứng mạnh hơn: "Con còn trẻ, con cái lại chưa sinh được đứa nào. Người đàn ông đó hơn con gần 20 tuổi, lại có con riêng. Con còn trẻ liệu có đủ tự tin làm mẹ kế?"

Tôi đứng giữa sự yêu thương anh dành cho mình và câu hỏi luôn lởn vởn trong đầu: "Liệu tình yêu này đủ mạnh để vượt qua những khoảng cách và bàn tán kia? Mình có nên tiếp tục hay buông tay trước khi mọi chuyện trở nên quá muộn?"

Tôi vẫn không chắc, nhưng tôi biết điều tôi đang có không phải là phù phiếm. Đó là một mái ấm nhỏ bắt đầu xuất hiện trong tôi, bằng những tin nhắn để hỏi xem tôi ăn trưa đủ chưa, bằng những nụ cười khi tôi nói một câu đùa vụng về. Và nếu tôi bỏ cuộc quá nhanh, liệu mình có hối tiếc không?

Nếu yêu là một hành trình, tôi tự nhủ phải can đảm nắm tay anh đi thêm một đoạn nữa – để biết được, yêu một người lớn tuổi không chỉ là khoảng cách bằng tuổi tác, mà là một sự lựa chọn trưởng thành, đầy cảm xúc và trách nhiệm. Dù mọi ánh mắt và lời bàn tán có nghi hoặc, dù tim tôi có nhiều lúc lung lay – thì tôi cũng muốn chọn tiếp theo, ít nhất để minh tâm: Tôi cư xử với tình cảm ấy bằng đam mê, chứ không phải điều tiếng.

TinVn.Net - Nơi hội tụ thông tin thời sự nhanh chóng và chính thức

Hãy tạo ra một cộng đồng lành mạnh và chia sẻ kiến thức với nhau nhé.

Thông Báo Mới