Đêm hôm nằm nghe con gái gọi điện cho anh trai mà tôi đau đớn, đặc biệt câu cuối khiến tôi vừa cay đắng vừa uất ức

Lúc sau, tôi tiếp tục nghe thấy tiếng con gái và con rể thì thầm với nhau...

Tôi năm nay 72 tuổi, sống một mình trong căn nhà đã cũ, nằm giữa mảnh đất rộng gần 500 mét vuông. Ngày chồng mất, tôi cố giữ lại mảnh đất này, bởi đó là tất cả công sức của hai vợ chồng sau mấy chục năm tằn tiện. Tôi vẫn nghĩ, già rồi, có chỗ chui ra chui vào là đủ, chẳng cần gì hơn.

Hai đứa con tôi, thằng cả làm ăn trong Nam, con gái út lấy chồng trên thành phố. Trước giờ, chúng vẫn hay khuyên tôi bán bớt đất, lấy tiền gửi ngân hàng cho nhẹ gánh tuổi già nhưng tôi cứ chần chừ, bởi tôi tiếc, trước kia hai vợ chồng tôi đã vất vả khó khăn lắm mới có được mảnh đất này, giờ bán đi tấc nào là tôi xót lòng tấc đó.

Ấy vậy mà dạo gần đây, các con tôi bỗng dưng rất kỳ lạ. Thằng cả gọi điện liên tục, bảo: "Mẹ ở một mình nguy hiểm lắm, hay con đón mẹ vô ở chung với tụi con cho vui". Con gái út thì mấy lần ghé thăm, cứ nắm tay bảo: "Mẹ ra phố ở với vợ chồng con, con tiện chăm sóc, chứ ở đây con không yên tâm". Cả hai nói nghe tình cảm lắm, làm tôi vừa mừng vừa cảm động. Tôi tự nhủ chắc mình là người mẹ may mắn, có con hiếu thảo nên về già không phải cô đơn.

Tôi cũng dự định khóa cửa nhà, lên thành phố ở cùng vợ chồng con gái út một thời gian cho có mẹ có con, có bà có cháu, tuổi già yên vui. Hai vợ chồng nó cho cả cháu về chơi 2 ngày, nhân tiện đón tôi đi cùng luôn. Ngờ đâu, đêm trước khi rời khỏi quê nhà, tôi tình cờ nghe thấy con gái út gọi điện cãi nhau với con cả, việc gì đó liên quan tới tôi nên tôi nằm im chăm chú nghe. Chúng không biết rằng căn nhà này đã xuống cấp đến mức tôi nằm trong phòng tôi cũng có thể nghe rõ động tĩnh ngoài sân, huống chi chúng nói chuyện ngay ngoài hiên nhà.

Đêm hôm nằm nghe con gái gọi điện cho anh trai mà tôi đau đớn, đặc biệt câu cuối khiến tôi vừa cay đắng vừa uất ức- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi thấy con gái út gắt lên, bảo rằng: "Đừng tưởng anh là con trai trưởng thì có thể chiếm hết mảnh đất này. Tôi đón mẹ lên ở cùng rồi, sau này mẹ cho ai còn chưa biết đâu". Không biết con cả nói gì mà con gái út vặc lại: "Anh có giỏi thì cứ về mà đón mẹ, mai mẹ lên nhà tôi ở rồi, sổ đỏ mảnh đất này mẹ mang theo, tôi sẽ giữ cho mẹ, anh đừng hòng chiếm đoạt". Hai đứa còn cãi nhau một lúc nữa rồi mới cúp máy.

Lúc sau, tôi tiếp tục nghe thấy tiếng con gái và con rể thì thầm với nhau, về chuyện mảnh đất của tôi sắp có đường lớn đi ngang qua, nhà tôi rồi sẽ trở thành nhà mặt tiền, giá trị lên gấp mấy lần nên chúng nó không thể để anh trai chiếm hết được...

Nghe đến đâu, lòng tôi nặng trĩu đến đó. Hóa ra cái sự "tranh nhau nuôi mẹ" lại chẳng phải vì hiếu thảo, mà vì mảnh đất sắp đổi đời. Tôi không biết có nên làm sẵn di chúc, tránh việc mình đột ngột qua đời các con lại tranh giành, từ mặt nhau... Hay nên bán mảnh đất đi, chia cho mỗi con một ít, còn lại tôi giữ để lo cho tuổi già?

TinVn.Net - Nơi hội tụ thông tin thời sự nhanh chóng và chính thức

Hãy tạo ra một cộng đồng lành mạnh và chia sẻ kiến thức với nhau nhé.

Thông Báo Mới