Cày phim Sex Education 3 ngày liền, tôi đau khổ hiểu ra: Dù hơn 30 tuổi vẫn mơ hồ về 2 chữ trưởng thành

Hoá ra, trưởng thành không phải là kiểm soát mọi thứ, mà là học cách buông bỏ và bước tiếp.

Tôi từng ngỡ mình đã là một người đàn ông trưởng thành – hơn 30 tuổi, sự nghiệp vững vàng, vợ đẹp con ngoan, cuộc sống hạnh phúc, viên mãn. Tôi tự tin rằng mình đã hiểu rõ về cuộc đời, về tình yêu, về cách làm chủ mọi thứ.

Nhưng hóa ra, đó chỉ là một lớp vỏ bọc mong manh. Chỉ một cú sốc đủ sức quét sạch mọi ảo tưởng, kéo tôi rơi thẳng xuống thực tại phũ phàng. Và rồi, giữa những đổ vỡ, tôi mới cay đắng nhận ra: Trưởng thành chưa bao giờ là điều đơn giản.

Cú sốc ngoại tình và kế hoạch trả thù

Mọi chuyện bắt đầu từ một đêm muộn, khi tôi vô tình nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại vợ mình. Không phải linh cảm, cũng chẳng phải thói quen kiểm soát, chỉ đơn giản là chiếc màn hình sáng lên giữa đêm tối.

Một cái tên quen thuộc hiện ra – không phải ai lạ, mà là người bạn thân suốt 10 năm qua của tôi. Tôi mở đoạn tin nhắn, đọc từng dòng chữ ngọt ngào khiến tim như bị bóp nghẹt.

Cảm giác bị phản bội không chỉ đến từ vợ, mà còn từ người anh em tôi luôn tin tưởng. Cú đấm ấy giáng thẳng vào lòng tự tôn của tôi, khiến tôi chết lặng. Nhưng tôi không không làm ầm ngay lúc đó. Tôi ngồi yên, hít một hơi thật sâu để suy nghĩ mọi chuyện.

Cày phim 'Sex Education' 3 ngày liền, tôi đau khổ hiểu ra: Dù hơn 30 tuổi vẫn mơ hồ về 2 chữ "trưởng thành" - Ảnh 2.

Ít ngày sau, tôi thuê luật sư thu thập bằng chứng, tìm hiểu từng kẽ hở để chắc chắn khi ra tòa, cô ấy sẽ ra đi trắng tay.

Thậm chí, có lúc tôi còn nghĩ đến những nước đi tàn nhẫn hơn. Tôi cứ ngỡ rằng, hành động của mình là của một người đàn ông thông minh, biết kiểm soát tình thế. Nhưng hóa ra, chính tôi cũng đang đánh mất bản thân. Ngày mọi chuyện vỡ lở, chúng tôi có trận cãi vã nảy lửa.

Không còn giữ được bình tĩnh, tôi hét vào mặt cô ấy những lời cay độc nhất. Nhưng khi tôi nhìn sang, con trai 7 tuổi của tôi đang đứng đó, toàn thân run rẩy, sợ hãi tột cùng. Có lẽ chưa bao giờ con thấy tôi tức giận như giờ.

Đêm hôm đó, tôi ngồi một mình trong căn phòng. Không còn giận dữ, không còn hận thù, chỉ có sự trống trải đến nghẹt thở. Tôi bật Netflix lên, tìm một thứ gì đó để giết thời gian, và rồi tôi cày phim “Sex Education” suốt 3 ngày liền.

Không ai ngờ rằng, một bộ phim về tuổi teen lại khiến một gã đàn ông hơn 30 tuổi như tôi phải suy ngẫm về chính cuộc đời mình.

Người lớn cũng chỉ đang "tập làm người lớn"

Khi ngồi xem phim “Sex Education”, tôi chợt nhận ra mình không khác gì Jean Milburn – mẹ của nhân vật Otis.

Dù là một chuyên gia tâm lý, một người phụ nữ tưởng chừng rất am hiểu về tình yêu và các mối quan hệ. Nhưng bà vẫn mắc sai lầm, vẫn lúng túng trong cách nuôi dạy con, vẫn để cảm xúc chi phối những quyết định quan trọng trong cuộc đời mình.

Tôi cũng thấy mình trong cậu bé Adam Groff – một người bị tổn thương từ gia đình, luôn khoác lên vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng thực chất lại không biết kiểm soát cảm xúc.

Cày phim 'Sex Education' 3 ngày liền, tôi đau khổ hiểu ra: Dù hơn 30 tuổi vẫn mơ hồ về 2 chữ "trưởng thành" - Ảnh 3.

Tôi đã tưởng rằng trả thù vợ là cách để lấy lại danh dự, rằng khiến cô ấy ra đi trắng tay sẽ khiến tôi thấy khá hơn. Nhưng sự thật là, tôi chỉ đang trốn chạy khỏi nỗi đau. Và rồi tôi nhận ra, trong “Sex Education”, không ai thực sự có tất cả câu trả lời cho chính cuộc đời mình.

Những người lớn trong phim từ Jean, Jakob, cho đến giáo viên, phụ huynh,... đều mắc sai lầm. Họ loay hoay tìm cách sửa chữa, tìm cách yêu thương lại từ đầu. Họ tưởng rằng mình trưởng thành, nhưng thực chất, họ cũng chỉ đang tập làm người lớn mà thôi.

Hơn 30 tuổi nhưng hóa ra vẫn chưa trưởng thành

Trước đây, tôi nghĩ trưởng thành nghĩa là có thể kiểm soát mọi thứ, biết cách xử lý mọi tình huống, và không bao giờ để bản thân bị tổn thương. Nhưng giờ tôi nhận ra, trưởng thành thực sự không phải là tránh khỏi sai lầm, mà là biết cách đứng dậy sau những sai lầm ấy.

Tôi đã buông bỏ thù hận. Không phải vì tôi tha thứ, mà vì tôi hiểu rằng giữ mãi hận thù sẽ chỉ khiến tôi mắc kẹt trong chính bi kịch của mình. Tôi không còn nhìn vợ cũ như một kẻ thù nữa. Cô ấy sai, nhưng tôi cũng từng sai khi mải mê kiếm tiền, không quan tâm đến cảm xúc của vợ.

Và quan trọng hơn hết, con trai tôi không đáng phải chứng kiến một cuộc chiến không hồi kết giữa cha mẹ của mình.

Sau tất cả, tôi nhận ra rằng trưởng thành không có nghĩa là không đau, không sai lầm, không thất bại. Mà là biết cách đối diện với nỗi đau, sửa sai, và bước tiếp.

Và có lẽ… tôi vẫn đang học cách để trở thành một người lớn thực sự.

TinVn.Net - Nơi hội tụ thông tin thời sự nhanh chóng và chính xác với phân tích chuyên sâu

Hãy tạo ra một cộng đồng lành mạnh và chia sẻ kiến thức với nhau nhé.

Thông Báo Mới