Ra mắt ngày 21 tháng 9, “Monster: The Jeffrey Dahmer Story” lập tức trở thành series phim được xem nhiều nhất trên Netflix. Trái ngược với sự cuồng nhiệt của khán giả, giới phê bình tại Mỹ gần như từ chối loạt phim bằng những nhận xét tiêu cực. Chuyện các chuyên gia phim ảnh và người xem phân cực là điều không lạ, và nhiều khán giả vẫn đồng ý với nhận định rằng “Monster: The Jeffrey Dahmer Story” thuộc một trong những series ghê rợn nhất mà họ từng xem.

Đối với người Mỹ, từ sau năm 2000, Jeffrey Dahmer đã là một phần của văn hóa đại chúng – một kẻ sát nhân hàng loạt và độc ác như Dahmer lại có thể trở thành “ngôi sao” và có sức ảnh hưởng diện rộng quả là điều bất thường mà chỉ quốc gia tự do như Nữu Ước mới xảy ra. Suốt một thập kỷ, dù đã nhận tổng cộng 15 án chung thân cho tội lỗi của mình và bị một tù nhân khác sát hại, Dahmer vẫn xuất hiện nhan nhản trên màn ảnh, sách báo, tác phẩm văn học, truyện tranh và thậm chí cả… thiệp giáng sinh!

Điều gì làm nên sức hấp dẫn của Dahmer khi vẫn còn nhiều tranh cãi xoay quanh hắn? Đặc biệt vào tháng 9, Netflix có đến hai sản phẩm liên quan tới “cơn ác mộng đương đại” Jeffrey Dahmer: một phim tài liệu tiết lộ các cuộc phỏng vấn độc quyền của Dahmer “thật” và loạt series 10 tập “Monster: The Jeffrey Dahmer Story” được dàn dựng dưới bàn tay của bậc thầy phim kinh dị Ryan Murphy.
Vậy Jeffrey Dahmer là ai? Vì sao Hollywood chưa thể từ bỏ hắn?
17 nạn nhân không toàn vẹn!
Nếu đã nghe qua “danh tiếng” Ed Gein hay những tay “đồ tể” tương tự, bạn gần như đã hiểu những gì Jeffrey Dahmer gây ra, nhưng điều đáng sợ nhất là hắn giết các nạn nhân ở ngay tại thành phố Milwaukee đông dân nhập cư mà không hề bị phát giác. 17 nạn nhân theo lời tự thú của tên sát nhân, hắn chủ yếu nhằm vào thanh niên da màu, da vàng… trong đó có nạn nhân mới chỉ 14 tuổi, người lớn tuổi nhất chỉ ngoài 30!

Quá trình gây án của Dahmer tương đối phức tạp: sát hại nạn nhân đầu tiên năm 1978 khi mới 18 tuổi. 9 năm sau, Dahmer ra tay lần thứ hai và đỉnh điểm của cơn “thịnh nộ” là hai năm 1990-1991 khi hắn sát hại 12 nạn nhân mặc cho nỗ lực cầu cứu cảnh sát của một phụ nữ da màu – hàng xóm sát vách căn hộ nhà hắn. “Monster: The Jeffrey Dahmer Story” “theo chân” Dahmer qua từng giai đoạn, khai thác tâm lý phạm tội từ lúc hắn còn là một thanh niên mới lớn đến khi trở thành kẻ nghiện bia rượu, “săn mồi” ở những quán bar đồng tính với lời mời chào: “Chụp vài bức hình và anh sẽ nhận được 50 đô-la!”

Jeffrey Dahmer bị bắt rất tình cờ, tới nỗi không ai ngờ “con quái vật” bị cảnh sát còng tay chỉ trong một đêm. Vào ngày Dahmer mất việc, hắn buồn bã đi bar gạ gẫm một trong ba thanh niên da màu và Tracy Edwards là người đồng ý về căn hộ của Dahmer. May mắn cho Edwards, căn hộ Dahmer lúc này nồng nặc tử khí khiến anh vờ phục tùng Dahmer nhằm đánh lạc hướng và tìm cách tẩu thoát, trình báo báo cảnh sát. Ngay trong đêm, cả nước Mỹ gần như mất ngủ bởi tin tức về Dahmer tràn lan.
“Sinh vật” lạc loài
Không phải tất cả những tên sát nhân hàng loạt đều xuất thân từ một gia đình thiếu thốn tình thương và sự thấu cảm… nhưng dường như cấu trúc cuộc đời Dahmer lại “ăn nhập” tài tình với những gì chúng ta đang cố gắng… biện minh cho tội ác của kẻ sát nhân gây ra tấm thảm kịch kinh hãi này. Dahmer bị chính mẹ đẻ ruồng bỏ khi còn nhỏ, trong khi bố hắn suốt ngày đi công tác xa.
Trước khi Dahmer ra đời, hắn không bao giờ tưởng tượng được mẹ đẻ – bà Joyce, là kẻ “nghiện thuốc tây” theo đúng nghĩa đen: hàng chục viên mỗi ngày, trong suốt quá trình mang thai và sinh ra hắn. Liệu những viên thuốc an thần có làm ảnh hưởng tới thần kinh của Dahmer? Hay do chính Lionel cha hắn, người đưa hắn vào con đường “giết mổ” xác động vật như một trò tiêu khiển lúc hắn còn chưa bước qua tuổi vị thành niên?

Sau khi cha mẹ ly dị, Dahmer cô độc lớn lên, ngoại trừ ma-na-canh hắn chôm từ một cửa hàng quần áo dành để làm bạn! Hắn giấu nhẹm việc mình có cảm xúc với đàn ông, bởi vào những năm 80, câu chuyện về giới tính chưa bao giờ dễ dàng. Bên cạnh việc giấu bản dạng giới, Dahmer giấu luôn sự đồng cảm, bởi hắn không được dạy để hiểu đúng về cảm xúc, hắn chỉ muốn sở hữu và ghét sự ruồng bỏ. Thứ cảm giác tiêu cực ấy ngày một lớn dần, tới nỗi Dahmer chỉ biết tìm quên trong hơi bia.
Nếu nạn nhân đầu tiên mà Dahmer “lỡ” ra tay vì hắn không chấp nhận việc bị sỉ nhục, thì những nạn nhân sau, đặc biệt là những người đồng tính, cũng không khơi gợi cho Dahmer bất kỳ sự thương cảm nào. Hắn chỉ muốn sở hữu họ, chiếm đoạt họ về mặt thể xác bởi linh hồn của Dahmer đã thuộc về quỷ dữ: hắn lập bàn thờ quyển truyện tranh tôn thờ Satan; hắn tìm thấy khoái lạc khi phân mảnh các nạn nhân và đây chính là nguyên do khiến Dahmer không thể dừng tay bởi đã lún quá sâu.
Ở giữa quán bar đông nghẹt người, Dahmer luôn hiện hữu một cách cô độc, với vẻ ngoài lạnh lùng cùng cặp mắt kính. Không như một kẻ lệch lạc tâm lý đơn thuần, Dahmer có khả năng ăn nói hơn người: từ việc nói dối cảnh sát trong đêm chở xác nạn nhân đầu tiên, tới những màn chào hỏi làm quen bạn tình rất từ tốn, điệu nghệ, hòng dẫn dụ con mồi sập bẫy. Cho tới khi bị bắt giữ và kết án, Dahmer vẫn không mảy may bày tỏ bất kỳ cảm xúc nào và miệng luôn tự nhận bản thân tỉnh táo trong lúc gây án.

Jeffrey Dahmer là hiện thân của ác quỷ. Như Lionel, người đi tìm nguyên do để đổ lỗi thay con trai, hay vị luật sư bào chữa tìm hướng đưa Dahmer vào trại tâm thần thay vì ngồi tù. Dù sinh ra và lớn lên giữa một gia đình tan rã, Dahmer có vô vàn cơ hội hoàn lương khi sống cùng bà nội, hay vào trong trại giáo huấn, thậm chí quân đội… Nhưng môi trường không phải thứ xoay chuyển Dahmer dễ dàng, bởi hắn vốn sinh ra đã không bình thường.
Sắc tộc và sắc giới
“Monster: The Jeffrey Dahmer Story” không giấu diếm quan điểm về phân biệt chủng tộc. Trong tập hai, người hàng xóm cạnh nhà Dahmer là Glenda ra sức bảo vệ Konerak – một thanh niên đang ngất xỉu trước hành lang căn hộ, nhưng hai sĩ quan cảnh sát vẫn đưa Konerak trở lại căn hộ Dahmer. Lý do hai sĩ quan này tin lời Dahmer hơn Glenda vì họ đều là người da trắng, trong khi Glenda là phụ nữ da màu và Konerak là một cậu bé da vàng.

Người xem dễ dàng nhận ra cách thức lựa chọn nạn nhân của Dahmer: tập trung vào những người da màu, vì Dahmer biết rõ hắn có thể vượt qua “bài kiểm tra” tâm lý trước cảnh sát như đã từng và việc các nạn nhân da màu mất tích chẳng bao giờ là ưu tiên hàng đầu của cảnh sát. Trong tập chín, con gái của Glenda vì tức giận trước màn “mô phỏng” tội ác Dahmer ngay trước sảnh chung cư, đã bị cảnh sát bắt về đồn ngay trong đêm. Ngược lại, Glenda từng nhiều lần gọi điện cho sở cảnh sát cấp báo về mùi hôi, về tiếng la hét từ căn hộ Dahmer nhưng chẳng bao giờ cảnh sát nhanh chân đến hiện trường.
Để củng cố cho việc bảo vệ bình đẳng, Ryan Murphy dành hai tập phim khắc họa cuộc chiến sắc tộc giữa các gia đình nạn nhân đối với thành phố Milwaukee và sở cảnh sát, nơi có những người ra sức bao che nhau khi sự việc đổ bể. Mặc dù hai tập phim này có phần dàn trải nhưng nội dung sẽ khiến người xem một lần nữa hiểu thêm về các xung đột đã và vẫn đang âm ỉ trên khắp nước Mỹ.
Bên cạnh những bất cập chính trị, “Monster: The Jeffrey Dahmer Story” xoáy sâu vào vấn nạn tình dục mà ở đây, sách báo khiêu dâm đang đóng một phần vào việc hình thành thế hệ. Đáng tiếc, phim khiêu dâm lại chỉ được nhắc đến một lần, dù câu thoại được đánh giá mang tính “sát thương” cao, nhắm trực tiếp vào những đổi thay của thanh niên sau khi nội dung đồi trụy được phổ biến diện rộng đầu những năm 70 của thế kỷ trước.

Khán giả trong cộng đồng LGBTQ+ có lẽ sẽ cảm thấy tổn thương sau khi xem xong loạt phim, bởi Ryan Murphy (vốn là người đồng tính) dành tập sáu – “Silenced”, để khắc họa nỗi buồn vô hạn của không chỉ người da màu, người đồng tính mà còn là người câm điếc. Nhân vật chính của tập phim này là Tony Hughes – thanh niên ước mơ trở thành người mẫu nổi tiếng, rời gia đình đến Madison lập nghiệp. Mặc dù câm điếc nhưng Hughes có ngoại hình và đôi mắt “biết nói” khiến anh nhanh chóng trở thành người mẫu ảnh triển vọng.
Vẻ ngoài hấp dẫn của Tony Hughes khiến Dahmer lần đầu tiên thay đổi kế hoạch, hắn tán tỉnh Hughes và vượt qua “bài test” của Hughes để đo lường tình cảm chân thành trước khi họ tiến sâu hơn vào mối quan hệ tình cảm. Vì câm điếc, Hughes và Dahmer giao tiếp bằng cách viết vào tờ note, nhưng điều này lại càng làm tăng sự kích thích phải chinh phục “con mồi” của Dahmer. Những tưởng sự thanh khiết trong tâm hồn Tony Hughes có thể xoa dịu Dahmer, nhưng vì Dahmer không có sự cảm thông, cách hắn sát hại Hughes đã tiết lộ về cái gọi là “máu lạnh”.
Thành tích nào cho loạt phim?
Khán giả yêu truyền hình, đặc biệt là loạt “American Horror Story”, không còn xa lạ với Evan Peters – gã “thây ma” với mái tóc xoăn và gương mặt trẻ thơ. Dù có thực lực nhưng Evan vẫn còn kém duyên với các vai chính, cả điện ảnh lẫn truyền hình. Việc đảm nhận Jeffrey Dahmer là cơ hội hiếm hoi và Evan Peters đã không làm người hâm mộ thất vọng.

Evan Peters tiết chế thái độ và biểu cảm, ngoại trừ nụ cười “hồn nhiên” và những lần giật mình như thể vừa thoát ra khỏi tiềm thức. Nhìn chung, sự thờ ơ và lãnh đạm của Dahmer đã được Evan Peters thể hiện trọn vẹn, mặt nào đó làm cho nhân vật vừa tội nghiệp vừa đáng ghét, đáng sợ. Cảm giác mâu thuẫn đó cũng được Ryan Murphy và ekip đạo diễn bao gồm Jennifer Lynch, Clement Virgo, Paris Barclay… dụng công truyền tải qua 10 tập phim. Ngay đến giây phút cuối cùng, khi Dahmer chấp nhận rửa tội như một cách tìm đến với Chúa, để rồi anh vẫn bị giết bởi một “con chiên ngoan đạo” khác tự cho mình là hiện thân của sự trừng phạt mà Dahmer đáng được nhận để chuộc lại yên bình cho những người ở lại.

Không chỉ Evan Peters mà Richard Jenkins trong vai Lionel cũng thể hiện xuất sắc tâm trạng rối bời, hối hận trước những năm tháng mải mê chạy theo đồng tiền, quan tâm bề ngoài mà không sâu sát với con cái. Cả Evan Peters và Richard Jenkins có nhiều trích đoạn khiến người xem lắng đọng.
Trong phim ảnh, tội ác có thể nhằm hù dọa kẻ yếu tim, cảnh tỉnh chúng ta về cái gọi là quả báo. Cũng có những tội ác mang tới nhiều thái cực cảm xúc cùng lúc: kinh dị tới ám ảnh, tức giận vì “lợi ích nhóm”, những kẻ “cơ hội” kiếm tiền từ cái ác và thổi phồng Dahmer như một thần tượng… Người ta bỗng thấy rõ xã hội đáng sợ bởi quyền lực và đồng tiền chiếm hữu. Có hướng thiện thì ngoài kia cũng ngập tràn hiểm nguy và nỗi buồn không sao thoát được.
Cảm ơn bạn đá ghé qua Tinvn.net
Cùng chúng tớ xem thêm nhiều phim Vietsub HD tại Phimmoi.vip